Thursday, October 28, 2010

Không Đề!!!

  Một bác thợ mộc đến tuổi về hưu nói cho ông chủ thầu biết những dự tính của mình trong thời gian sắp tới. Bác sẽ xin nghỉ hưu để vui hưởng tuổi già với con cháu. Bác biết rằng nếu nghỉ việc thì tài chính của gia đình sẽ có phần nào thiếu hụt nhưng bác tin rồi đây gia đình sẽ có cách xoay sở được.
Ông chủ thầu tỏ ra tiếc khi thấy người thợ lành nghề xin thôi việc. Ông ta đề nghị bác cố xây giúp cho hãng thêm một ngôi nhà nữa rồi nghỉ coi như là vì ông. Bác thợ đồng ý làm nhưng ai cũng hiểu rằng bác miễn cưỡng nhận lời chứ không thực lòng muốn nhận công việc này.
Bác ta gọi đại một nhóm thợ có tay nghề kém và mua những lọai vật tư chất lượng kém để xây dựng căn nhà ấy. Khi ngôi nhà được xây xong, ông chủ thầu đến tiếp nhận công trình và trao vào tay bác chiếc chìa khóa nhà. Ông nói với bác: “Đây là nhà của anh. Tôi biếu anh món quà này để cảm ơn anh đã làm việc cho công ty bấy lâu nay”.
  Chúng ta thì có khác gì bác thợ ấy. Chúng ta xây dựng cuộc đời mình một cách cẩu thả, tùy tiện với tâm lý đối phó thay vì tích cực và chủ động làm cho nó thật tốt đẹp. Ở một vài thời điểm quan trọng trong cuộc đời mình, chúng ta không hề dốc sức lực để thực hiện mọi việc cho thật tốt. Thế rồi khi trông thấy tình trạng tồi tệ và nhận ra rằng mình đang sống trong căn nhà do chính tay ta dựng nên thì chúng ta cảm thấy bị sốc. Giá như được biết trước hẳn chúng ta đã hành động khác đi.
  Hãy hình dung mình là bác thợ mộc, còn cuộc đời chúng ta chính là ngôi nhà. Mỗi ngày bạn đóng đinh, lát sàn hoặc xây tường, bạn hãy xây nhà mình một cách khôn ngoan. Bạn chỉ có một cuộc đời mà thôi. Ngay cả trong trường hợp bạn chỉ còn sống một ngày, ngày sống đó cũng đáng để bạn sống sao cho tử tế và có tư cách.
  Cuộc sống của bạn hôm nay là kết quả từ thái độ sống và những chọn lựa của bạn trong quá khứ.
  Cuộc sống của bạn ngày mai là kết quả từ thái độ sống và những lựa chọn của bạn ngày hôm nay.

Thursday, October 21, 2010

Album 20/10/2010 - Sinh Hoạt Nhân Ngày Phụ Nữ

  Xem Album dạng Flash với nhiều hình ảnh hơn 
  (8.8MB - tải khá lâu nếu đường truyền yếu)

  Tối, Gabriel sinh hoạt nhân ngày phụ nữ Việt Nam 20/10. Tổng cộng 5 thành viên nữ tham dự nhưng ban đầu vẻn vẹn có 2 thành viên nam (các bạn khác đi học, Chí Thành canh quán nên lên trễ). Những trò chơi của anh Ngọc Duy khiến cả nhóm khá te tua, được cái mọi người đều vui.

Câu cá - Anh Duy cũng công phu,
chuẩn bị cần câu và nhiều yêu cầu nhỏ,
gắn lên mấy con cá để "phụ nữ" câu


Khó thật là khó. 10 phút chẳng ai được con nào.
Ái Lan nói: "Câu cá thì phải kiên nhẫn".
Yến Trúc câu được đầu tiên


Chị Như ngồi cả buổi vẫn không làm được.
W thấy tội nghiệp nên câu giùm 2 con


Bắt đầu tới trò quấn kẹo. Anh Duy móc viên kẹo vô
cái dây, từng cặp một biểu diễn tài năng
dùng bụng quấn sao cho viên kẹo lên trước


Cặp của Hoàng Linh với Ái Lan quấn xong nhanh nhất


Tú Trinh ăn gian, chơi mà dùng tay


Cuối cùng là ăn chuối. Khỉ còn lấy tay bốc chuối,
nhưng anh Duy bắt cả nhóm chỉ được dùng miệng


Chí Thành với Ngọc Hiền ăn nhanh nhất.
Triết lý của Chí Thành:
"Chỉ cần cắn cái đít là tự động nó phọt ra".
Nghe ghê quá!

**************


Nồi bánh canh của bạn Minh Ngọc


Cả nhóm xúm vô phụ nấu cho nhanh,
8 giờ tối rồi

**************


Cắm cúi vô cái tô. Tránh đầu ra cho người ta
chụp hình không thì bảo?







**************


Ăn xong rồi phá.
Lục đồ trang điểm cô dâu của anh Ngọc Duy



  Kết thúc giờ nhóm lúc 21 giờ hơn, tuần sau có chương trình đố Kinh Thánh, sách Hêbơrơ.

Album 17/10/2010 - Nấu Ăn

  Gabriel bắt đầu nấu ăn tại nhà Ái Lan lúc 10g30, Chúa Nhật 17/10/2010 (chương trình xem bài này). Dự kiến sẽ hoàn tất mọi thứ và cùng nhóm với thanh niên lúc 14h00 nhưng không được vì nhiều trục trặc ngoài dự tính. Tương lai phải rút kinh nghiệm.
  Quá trình nấu nướng gian khổ khiến không ai rảnh mà nhớ chụp hình; vì thế các hình chụp ở đây chỉ là tượng trưng, được chụp sau khi đã bán hết gian hàng trở về nhà Ái Lan dọn dẹp.


  Gabriel lên trễ so với các nhóm khác. Bán hết sạch nồi bún riêu và sương sa hạt é trong khoảng hơn tiếng đồng hồ. Chấp sự Nguyễn Thiên Ý chụp một tấm hình trước khi mọi người xúm lại dọn dẹp bàn ghế và rửa chén bát. Tổng số phiếu thu được: 185 (loại 5 000), 13 (loại 2 000). Về tờ phiếu 2 000 này, không hiểu sao là 13 tờ vì giá 1 tô bún riêu là 15 000 + tặng kèm 1 câu gốc - 1 ly sương sa hạt é là 5 000 + tặng kèm một miếng Decal cho thiếu nhi. Tổng thu nhóm đạt được là 950 lẻ 1 000 VND.


18h45, đến nhà Ái Lan để dọn hết bãi chiến trường bày bừa ra hồi trưa. Lúc ấy cập rập quá nên đành bỏ thí đó. Mới rửa chén trên nhà thờ, các bạn vẫn chịu khó tiếp tục rửa chén ở nhà Ái Lan.


Cả ngày hầu như các thành viên tích cực làm việc chỉ ăn có 1 gói mỳ, nồi bún riêu nấu xong chưa kịp nếm thử mùi vị ra sao thì đã sạch sành sanh. Trong bọn chỉ có anh Ngọc Duy với chị Nguyễn Lê Thái Như được nếm vài món của nhóm khác; còn lại đói meo cả.
Dù mệt nhưng mọi người vẫn vui vẻ ráng làm nốt công việc.


Phù, cũng đến lúc được ăn. Bánh mỳ oplet, 30 ổ. Gabriel ngấu nghiến như con nít.


 Minh Hòa: "Tới giờ mới được ăn, ghét!"


 Minh Hòa: "Ăn vừa vừa thôi ông, khiếp quá."


 Gần 9 giờ, nhóm kết thúc và ra về. Một ngày mệt mỏi nhưng có ý nghĩa. Lần đầu tiên, thành viên Gabriel được biết cách vận hành chương trình.
Nồi bún cùng chè hạt é, cộng với "dịch vụ" buôn bán là công sức góp chung của tất cả mọi người, vậy mục tiêu "Tìm cơ hội để phát triển" hôm nay hoàn tất.